World Cup 2006 tại Đức mãi là một ký ức không thể nào quên đối với người hâm mộ bóng đá Italia. Giữa tâm bão Calciopoli đang làm rúng động nền bóng đá nước nhà, đội tuyển Italia bước vào giải đấu với vô vàn ánh mắt nghi ngại. Thế nhưng, thầy trò huấn luyện viên Marcello Lippi đã viết nên một câu chuyện cổ tích, một hành trình đầy quả cảm và cảm xúc để lần thứ tư bước lên đỉnh thế giới.
Khởi đầu vòng bảng, Azzurri nằm ở bảng E được xem là khá khó khăn cùng Ghana, Mỹ và Cộng hòa Séc. Dù không quá bùng nổ, Italia vẫn thể hiện được bản lĩnh và sự già dơ. Họ đánh bại Ghana 2-0 trong trận ra quân, hòa Mỹ 1-1 trong một trận đấu căng thẳng với hai thẻ đỏ, và cuối cùng khẳng định ngôi đầu bảng bằng chiến thắng thuyết phục 2-0 trước Cộng hòa Séc. Lối chơi thực dụng, đề cao sự chắc chắn ở hàng phòng ngự dưới sự chỉ huy của Fabio Cannavaro và Gianluigi Buffon đã được định hình.
Bước vào vòng đấu loại trực tiếp, thử thách thực sự bắt đầu. Ở vòng 1/8, Italia đối đầu với Australia. Đó là một trận đấu cực kỳ vất vả, tưởng chừng phải bước vào hiệp phụ thì đúng vào phút bù giờ cuối cùng, Fabio Grosso mang về quả penalty quý hơn vàng. Francesco Totti đã không mắc sai lầm nào trên chấm 11m, đưa Italia vào tứ kết trong gang tấc.
Tại tứ kết, đối thủ là Ukraine, đội bóng ngựa ô của giải đấu. Lần này, Italia đã có một chiến thắng dễ dàng hơn với tỷ số 3-0. Gianluca Zambrotta mở tỷ số và tiền đạo Luca Toni tỏa sáng với một cú đúp, giúp Azzurri tiến vào bán kết một cách thuyết phục.
Trận bán kết kinh điển với chủ nhà Đức tại Dortmund được xem là một trong những trận đấu hay nhất lịch sử World Cup. Hai đội hòa nhau 0-0 trong 90 phút thi đấu chính thức đầy kịch tính và căng thẳng. Tưởng chừng trận đấu phải giải quyết trên chấm luân lưu thì những khoảnh khắc điên rồ đã xảy ra ở cuối hiệp phụ thứ hai. Phút 119, từ một pha phối hợp mẫu mực, Fabio Grosso tung cú cứa lòng chân trái tuyệt đẹp hạ gục Jens Lehmann. Chỉ một phút sau, trong một pha phản công thần tốc, Alessandro Del Piero kết liễu trận đấu bằng một pha đặt lòng tinh tế, ấn định chiến thắng 2-0 đầy cảm xúc.
Khoảnh khắc Fabio Grosso ăn mừng bàn thắng lịch sử vào lưới Đức tại bán kết World Cup 2006 của đội tuyển Italia.
Trận chung kết tại Berlin là cuộc đối đầu duyên nợ với đội tuyển Pháp. Zinedine Zidane mở tỷ số cho Pháp từ chấm penalty ngay phút thứ 7, nhưng chỉ hơn 10 phút sau, Marco Materazzi bật cao đánh đầu dũng mãnh gỡ hòa 1-1 cho Italia.
Trận đấu diễn ra căng thẳng và không thể tách rời trong 90 phút chính thức và cả hiệp phụ. Bước ngoặt lớn nhất đến ở phút 110 khi Zidane nhận thẻ đỏ trực tiếp sau cú húc đầu vào ngực Materazzi, một khoảnh khắc đi vào lịch sử World Cup.
Khoảnh khắc gây sốc Zinedine Zidane húc đầu vào ngực Marco Materazzi trong trận chung kết World Cup 2006 giữa Pháp và Italia.
Hòa 1-1 sau 120 phút, hai đội phải phân định thắng thua trên chấm luân lưu cân não. Tại đây, bản lĩnh của người Ý đã lên tiếng. Cả 5 cầu thủ Italia (Pirlo, Materazzi, De Rossi, Del Piero, Grosso) đều thực hiện thành công, trong khi David Trezeguet của Pháp lại sút bóng trúng xà ngang. Cú sút quyết định của Fabio Grosso đã đưa Italia lần thứ 4 lên ngôi vô địch thế giới trong niềm vỡ òa của hàng triệu người hâm mộ.
Đội trưởng Fabio Cannavaro nâng cao chiếc cúp vàng FIFA World Cup, khoảnh khắc đăng quang lịch sử của đội tuyển Italia năm 2006.
Chức vô địch World Cup 2006 của đội tuyển Italia không chỉ là một danh hiệu thể thao đơn thuần. Đó là minh chứng cho tinh thần đoàn kết, ý chí chiến đấu quật cường và bản lĩnh vượt qua nghịch cảnh. Dưới sự dẫn dắt tài tình của Marcello Lippi, một tập thể không có ngôi sao nào thực sự quá nổi bật so với phần còn lại (dù Cannavaro sau đó giành Quả bóng Vàng) đã cùng nhau tạo nên một khối thống nhất vững chắc. Hàng phòng ngự thép với Buffon trong khung gỗ và Cannavaro chỉ huy phía trên, kết hợp với sự sáng tạo của Pirlo, Totti, sự cần mẫn của Gattuso, và những khoảnh khắc lóe sáng của các cá nhân ở thời điểm quyết định đã làm nên chiến thắng lịch sử. Hành trình vô địch World Cup 2006 mãi là niềm tự hào, là bản hùng ca bất tử của bóng đá Italia.